Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

Không hối hận khi yêu


Em chẳng bao giờ hối hận yêu anh đâu...
Dù ngày mai tình đôi mình gẫy đổ
Bởi em biết đã giải được câu đố
Anh có yêu suốt đời như nói không?

Dĩ nhiên em có giận hờn trong lòng
Nhưng em hiểu mình đã làm hết sức
Sợi dây tình nếu hôm nay chợt dứt 
Thì đó chẳng phải là lỗi nơi em.

Chẳng bao giờ em ngồi suy nghĩ xem 
Mình được mất chi trong cuộc tình ái
Cuộc đời không có gì là mãi mãi 
Mình cũng đã nhận về biết bao nhiêu.



Em cho rằng cuộc sống vốn luôn nhiều
Mảnh vỡ giống nhau, lẫn chung một nửa
Cay đắng, ngọt ngào luôn đan xen giữa 
Sao em cưỡng cầu đòi toàn niềm vui?

Chẳng bao giờ em buồn đau ngậm ngùi
Hay oán trách, đem tình cho nhiều quá!
Do em hiểu mình đã trả đúng giá
Cái gọi nụ cười, nước mắt, niềm tin.

Nếu xa nhau, em biết thêm một điều
Không phải em yếu đuối buông tay ngã
Là anh... chẳng vững vàng trước sóng cả
Để cùng em vun đắp một tình yêu.

Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

If bạn thật sự yêu một người...


Nếu bạn không chấp nhận quá khứ của một người thì đừng cố yêu người đó.
Là con người, ai mà không có quá khứ.
Nếu bạn không chấp nhận tính xấu của một người thì đừng cố yêu người đó.
Là con người, chẳng ai hoàn hảo.
Nếu bạn chưa thật sự hết yêu người cũ thì đừng cố gẳng yêu người khác.
Bạn sẽ tiếp tục làm tổn thương chính bạn và người đó.
Nếu bạn muốn thử thì đừng yêu người một người.
Nếu bạn muốn hết buồn thôi thì đừng yêu một người.
Nếu khi ngủ bạn gọi tên người khác thì đừng yêu một người.
Nếu khi bạn khócbạn nghĩ đến người khác thì đừng yêu một người.
Nếu bạn là bạn thân của một người thì hãy cân nhắc xem đó là yêu hay chỉ là thích.
Ranh giới mong manh nhưng lại khác nhau hoàn toàn.
where is the love  by julkusiowa Nếu bạn thực sự yêu một người
Nếu một người đòi hỏi bạn cho người ta tất cả thì đừng yêu người đó.
Nếu bạn không muốn thuộc về một người thì đừng yêu người đó.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì hãy thay đổi chính mình trước.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì bạn sẽ chấp nhận hầu như tất cả những thứ thuộc về người đó.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì khi bạn giận dỗi đừng dọa chia tay người đó.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì cả bạn và người đó sẽ sống tốt hơn.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì đừng vì những thứ nhỏ nhặt mà giận dỗi.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì bạn sẽ không làm người đó khóc vì khi đó bạn cũng sẽ rất buồn.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì bạn sẽ không bao giờ muốn và cố gắng không làm tổn thương người đó.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì hãy để giành một khoảng lặng cho họ.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì bạn có thể không nhận ra rằng bạn đã cho họ nhiều đến mức thế nào mà luôn nhận thấy mình nhận quá nhiều.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì đừng đòi hỏi ở người đó những điều không thể.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì bạn hãy giữ gìn tất cả cho bạn và cho chính người đó.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì chỉ cần nhìn vào mắt người đó bạn đã hiểu tất cả.
Nếu bạn thật sự yêu một người thì thời gian luôn là quá ngắn ngủi.
Có những thứ cho đi rồi không thể lấy lại.
Có những thứ mất đi rồi không thể lấy lại.
Có những sai lầm không bao giờ sửa được.
Có những vết thương không bao giờ lành.
Có những nỗi nhớ không bao giờ nguôi.
Có những thứ không bao giờ là của bạn.
Có những thứ lại là của bạn mãi mãi.
Có những con đường đã đi rồi không thể quay lại.
Có những cánh cửa luôn đóng.Có những vùng đất ảo tưởng.
Vì vậy ” Khi yêu mới phải chân thành.”
Vì vậy ”tình yêu là đáng quý.”
Không có ai là không có tình yêu.
Không có ai là không được yêu.
Không có ai không yêu một ai.
Chỉ đơn giản là người đó chưa xuất hiện mà thôi ♥

love


Nếu sợ khổ mà không dám yêu thì ta có chắc là mình sẽ sống  hạnh phúc hơn không? Đời sống còn nhiều thứ khác là mình sẽ sống hạnh phúc hơn không?
“Ai yêu rồi ít nhiều cũng trở nên mù quáng, thấy đối tượng mình yêu rất khác với mọi người, thấy đó là màu hồng tuyệt hảo. Vì thế ta muốn tháo tung “ranh giới cái tôi” của mình ra để mời người ấy vào, và dĩ nhiên, ta cũng muốn người ấy nhường chỗ cho ta môt nửa trong trái tim họ. Thậm chí có khi ta muốn dâng tặng cả cuộc đời mình cho họ, nên ta mạnh dạn tuyên bố “yêu hết mình”. Mà thực chất là ta không kiềm chế nổi cảm xúc của mình, chứ không phải vì ta muốn phụng sự cuộc đời họ. Bởi khi màu hồng ấy trong mắt ta bắt đầu nhạt phai, thì ta cũng vội vàng tìm cách rút lui
tinhyeu Tình yêu
Tình yêu như thế chỉ là sự trao đổi cảm xúc. Trong khi một tình yêu đích thực phải chứa đựng tình thương, phải có thái độ muốn hiến tặng và chia sớt để nâng đỡ cuộc đời nhau. Có thể ta đã từng lầm tưởng tình yêu là cung bậc cao hơn tình thương. Hóa ra, tình yêu nghiên về phía hưởng thục còn tình thương nghiên về phía trách nhiệm. Trong liên hệ tình cảm lứa đôi, nếu tình yêu lấn át đi tình thương thì tình cảm như lửa rơm “bạo phát bạo tàn”, còn nếu tình thương lấn át được tình yêu thì tình cảm ấy như lửa than “âm ỉ mãi cháy”. Dù khởi điểm của ta là vì tiếng sét ái tình, nhưng nếu ta biết nhận diện và buông bỏ bớt những đòi hỏi không cần thiết, để quan tâm đến cuộc đời của người mình thương, để ta thấu hiểu những khó khăn hay ước mơ của họ mà giúp đỡ, ta sẽ có được một tình yêu chân thật
Thi sĩ Xuân Diệu phát hiện ra những lý do khiến tình yêu rạn vỡ “Người ta khổ vì thương không phải cách. Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người”. Ta phải biết rằng mọi hiện tượng trên thế gian này đều phải nương tựa vào nhau để tồn tại. Tình yêu cũng không ngoại lệ. Sẽ không có cái gì gọi là tình yêu nếu nó tách biệt với những yếu tố khác như sự bình an, vững chãi, bao dung, cởi mở…Thậm chí nếu không có gia đình, bạn bè, xã hội, kinh tế, chính trị, đạo đức và cả thiên nhiên thì tình yêu cũng không có chỗ đứng nào để tồn tại. Cho nên biết quay về chăm sóc những yếu tố tưởng chừng “đứng ngoài tình yêu” ấy cũng chính là chăm sóc tình yêu.
Vậy mà khi yêu, ta thường chỉ đế ý tới sự ham thích nhau, suốt ngày cứ quấn chặt vào nhau không dám rời nửa bước. Đến khi một bên không thể đáp ứng sự thỏa mãn thì sự nhàm chán và phản bội nhau là điều tất yếu xảy ra, và chắc chắn bên ở lại sẽ ngã quị ngay lập tức vì không còn gì để sống….
Tình yêu cũng như một loại cây xanh, nếu ta không biết cách chăm sóc dưỡng nuôi, hoặc thừa hoặc thiếu, thì nó sẽ héo tàn và lụn bại. Cảm xúc thỏa mãn ai mà không thích, nhưng sự thỏa mãn ấy phải đi liền với trách nhiệm thì ta mới giữ gìn mãi được
“Yêu như yêu lần đầu
Xin nâng đỡ đời nhau
Bằng con tim hiểu biết
Lo sợ gì thương đau”

Khi ta mỉm cười và nói...---


Khi ta mỉm cười và nói – không sao
là riêng mình ta biết đang đau xé lòng chứ không ít
Khi ai đó khuyên ta cố gắng sống đi đừng mỏi mệt
ta chỉ biết lắc đầu – giá như là trẻ con…
Smile by engelvleugels Khi ta mỉm cười và nói...
Trong suốt cuộc đời ta nhiều lần đã nhìn thấy những vết thương
những giọt nước mắt rơi không thành tiếng
những lần gượng cười mà nỗi đau nổi lên theo từng đường gân thớ thịt
những người sống mà không hề biết rằng mình đã chết
mãi đến tận cuối đời…
Từ lúc nào đó ta không còn ước mong gì nữa khi ngước nhìn bầu trời
tự mình xoa tay để cho mình hơi ấm
xếp lại những cuối tuần vào một chiếc hộp
rồi buộc lên nó những ánh nhìn vô cảm
biết đến bao giờ mới mở ra?
Khi ta mỉm cười và nói- có gì đâu phải xót xa?
là riêng mình ta biết bờ môi đang lem đầy đắng chát
Khi ai đó choàng người ta bằng một cái ôm thật chặt
ta không hề muốn đánh rơi hơi ấm kia chút nào!
Giá như có thể trả lại được con đường mà ta từng bước đi bên cạnh nhau
trả lại những dỗi hờn vào thời gian chờ đợi
trả lại những nghi ngờ vào một câu hỏi
trả lại bàn tay cho bàn tay, bờ vai cho bờ vai và con người cho con người lần đầu tập nói dối
ta có thật lòng yêu?
Cuộc đời giành giật từng ngày nắng và tặng cho ta hết những đêm thâu
thêm giấc ngủ khóa cửa bỏ trái tim tự co ro ngoài hiên vắng
ta đã đi hết mùa đông mà vẫn tin rằng mùa đông chưa bao giờ về đến
lầm lũi như một người nhìn thấy cuối đường là ánh lửa mà cứ lo vụt tắt
ta kiệt sức vì lo toan…
Khi ta mỉm cười và nói- cảm ơn
là riêng mình ta biết không chút nào muốn thế
Khi ai đó bày cho ta cách xóa đi một phần trí nhớ
sao ta không chọn lựa để quên?
Nếu bão tố có thật sự đi qua cuộc đời này chỉ trong một đêm
chẳng phải khoảnh khắc bình minh trong suy nghĩ của ta là đẹp nhất?
Nếu bão tố có thật sự đi qua cuộc đời này chỉ trong một giây phút
chẳng phải những gì ta cần chỉ là được xiết tay nhau?
Khi ta mỉm cười và nói- thật sự rất đau
là riêng mình ta biết ta cần bắt đầu lại…

có đôi khi..


có đôi khi thấy sốt ruột vì cứ phải đi trên một con đường dài tưởng chừng như vô tận với một tốc độ chậm rì…
Có đôi khi thấy lo lắng vì dường như mọi người vẫn đang tiến lên, còn mình thì đứng yên một chỗ…
Có đôi khi thấy chạnh lòng vô cùng chỉ vì một câu nói vô tình của ai đó…
Có đôi khi thấy trong lòng tràn đầy những xúc cảm, chỉ muốn hét ra cho nhẹ lòng…
Nhưng có đôi khi, thấy bản thân mình thật hèn nhát, không dám nói hết những gì mình đang nghĩ suy…
Có đôi khi thấy mình quá thẳng thắn và nóng tính…
doi khi Có đôi khi
Và đôi khi thấy ngạc nhiên khi nhìn lại  những gì mình đã làm được…
Thấy lạ và cả hơi buồn nữa, vì có quá nhiều người hiểu sai về mình…
Đôi khi thấy vui, vui vì mình đã thay đổi khá nhiều…Thấy lo lắng cho bạn bè, vì dường như sự quan tâm của mình giành cho họ vẫn chưa đủ…
Có đôi khi thấy nhớ đến nao lòng một nụ cười của ai đó…
Có đôi khi thấy lo lắng cho một người vô cùng mà chẳng thể hỏi han…
Cuộc sống luôn chứa đầy những gam màu khác nhau…

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Cho A!


Cho anh

Em viết cho anh bài thơ cuối cùng...

Tặng những gì còn lại buổi hôm nay
Để mặc anh và những ngày mai
Với người khác cùng nhau đi mãi.
Hao Pengyou
(Tôi làm thơ)
Đừng hẹn nữa, em sẽ không gặp lại
Bởi thêm buồn đau nhói con tim
Anh dối gian mà em chẳng dám tin
Nhưng sự thật mãi mãi là sự thật.
Anh nói chi khi em không có mặt
Em chẳng là gì phải không anh?
Sao có thể nói những lời nông nổi
Để bồng bềnh một trái tim khờ dại.
Khép tất cả những gì mình có lại
Tiềm thức mỗi người nhớ mãi nghe anh
Rồi mai này anh sẽ ra đi
Với người khác không cần lời giải thích.
Em không muốn chúng mình xích mích
Nếu đau thương em sẽ chịu về mình
Thời gian sau chắc anh sẽ vui lên
Với người khác mà anh hằng yêu mến.
Xin lỗi anh vì em đã đến
Để vô tình trở thành kẻ thứ ba
Ngày hôm qua anh nói với em lời yêu
Mà nay lại dành cho người con gái khác.
Ôm phận đời bọt bèo chua chát
Cười lên đi cho át tiếng đau thương
Ngày mai ấy gặp nhau giữa đời thường
Cũng đừng trách người dối gian ấy nữa.
Em vẫn nén những lời chan chứa
Bởi ngày xưa môi đã trót nói
Nếu một mai anh yêu người khác
Em mỉm cười, định mệnh phải không anh?
Dẫu biết tình yêu là phải đấu tranh
Nhưng tự nguyện em sẽ tung cờ trắng
Và rút lui khi nghĩ mình đã thắng
Bởi cuộc tình đâu chỉ dành cho riêng em.
Dù mai này em sẽ bị lãng quên
Puskin cùng em luôn thầm nhắc
Em yêu anh, yêu chân thành đằm thắm
Cầu cho anh tìm được người yêu như em.